Nằm ở vị trí đắc địa, tuy nhiên hai ngôi nhà triệu đô trở thành nỗi sợ hãi cho nhiều người bởi những tin đồn ma ám đầy bí ẩn.
Nằm ở vị trí đắc địa, tuy nhiên hai ngôi nhà triệu đô trở thành nỗi sợ hãi cho nhiều người bởi những tin đồn ma ám đầy bí ẩn.
Nhà triệu đô ở Hải Dương
Tại ngã 6 trung tâm thành phố Hải Dương có ngôi nhà cổ tọa lạc ở một trong những nơi có vị thế đẹp nhất, sầm uất nhất và giá trị cả triệu đô nhưng hàng chục năm nay vẫn mốc thếch, lạc nhịp giữa phố phường. Sở hữu được địa điểm “vàng” này, hay chí ít được thuê lại cũng là niềm ao ước, thèm thuồng của nhiều người trong giới kinh doanh.
Nhưng cũng không ít kẻ “lạnh sống lưng” vì lời đồn thổi ngôi nhà này có một “nữ cô hồn” nương trú, quấy nhiễu, gieo vận đen cho những người dám ở đây.
Ngôi nhà nằm vuông vắn, án ngữ một vị thế cùng ba ngôi nhà khác đối diện, tạo thành thế chân vạc ở ngã 6 (nơi giao nhau của 6 con phố ở thành phố Hải Dương). Nhưng đã nhiều năm nay, bên cạnh những ngôi nhà được sơn ve tươi mới, ngôi nhà vẫn mốc thếch, vữa tường nổ tung tóe, trần nhà rạn vô số vết chân chim. Hai mặt tiền, phía chính diện sử dụng một phần để mở sạp báo nhỏ, phần còn lại nhường chỗ cho cánh xe ôm, xe lôi bắt khách. Trước cửa là tán cây che lấp mái nhà cong cong có đắp nổi dòng chữ 1925.
Người già ở đây kể lại, cách đây hơn nửa thế kỷ, vào thời Pháp thuộc, đây là biệt thự nhà vườn hai tầng đẹp nhất cả khu vực của một viên quan người Việt thân Pháp. Gia chủ có một cô con gái bén duyên với một sĩ quan Pháp và cùng sinh sống tại biệt thự này.
Sau chiến thắng Điện Biên Phủ năm 1954, quân Pháp thua trận phải rút về nước, lũ quan Tây cùng chính quyền bù nhìn điên đảo sợ hãi, nhốn nháo bỏ chạy tìm đường tháo thân vào miền Nam, ra nước ngoài theo chân quan thầy, trong số đó có cả chủ nhân của ngôi biệt thự. Tình thế nhanh đến mức, chủ nhân ngôi biệt thự này bỏ chạy mà không kịp đợi cô con gái có chồng là quan Tây ấy kịp về cùng đi. Về khi nhà cửa tan hoang, tìm khắp cũng không thấy người thân, cô gái ấy quá cùng cực và bơ vơ nên đã thắt cổ tự tử tại ngay cổng biệt thự.
Hòa bình lập lại, ngôi biệt thự hai tầng xa hoa ngày nào được phá dỡ một phần làm đường, còn lại sung công làm trụ sở của một hợp tác xã, rồi cửa hàng kinh doanh mậu dịch tạp hóa… Nhưng vô hình, đã nhiều năm trôi qua, câu chuyện chết thảm của cô gái trẻ cứ ám ảnh mỗi khi người ta nhắc đến biệt thự này.
Hiện nay căn nhà ấy vào ban ngày vẫn mở cửa, ở dưới có người bán vé số, xe ôm cũng tụ tập ở khu vực ấy, nhưng cứ đến 5h chiều trở đi là hầu như không còn ai. Lên tầng hai của ngôi nhà phải đi qua chiếc cầu thang bằng gỗ; lúc lên cầu thang tiếng ken két của gỗ lâu ngày nghe rất rùng rợn, dù ngoài trời nắng nóng nhưng khi bước vào trong nhà, đặc biệt là lên tầng hai, nhiều người từng mạo hiểm thử “cảm giác mạnh” cho rằng “người cứ lạnh toát, bất giác dựng tóc gáy”.
Một người già trong khu vực kể lại, từ ngày bà còn là một đứa bé 5 -6 tuổi, khu vực xung quanh ngôi nhà còn là một khoảng đất trống với nhiều khu mộ. “Hồi trước khu vực ấy hoang vu lắm, không có người dân sinh sống, gần đó là khu trại giam, quân Pháp còn đặt một máy chém chuyên để chém đầu tù nhân”, bà lão kể lại.
Về chuyện ngôi nhà “có ma”, bà lão cho biết những người thuê buôn bán ở đấy đều không dám sử dụng tầng hai của ngôi nhà, và cũng chỉ được một thời gian ngắn là lụn bại không làm ăn gì được dù ở vị trí đắc địa. Lời đồn cho rằng người ngủ lại trông hàng, khi ngủ dưới tầng một luôn nghe thấy những âm thanh lạ về đêm “khi ngủ có cảm giác mơ hồ không ngon giấc, khi tỉnh dậy nghe tiếng lộc cộc đập vào sàn gỗ trên tầng 2, nhưng lúc lên lại im bặt”.
Tuy nhiên khi được hỏi bà lão có thâm niên bán vé số hơn 20 năm trước cửa ngôi nhà lại khẳng định: “Đúng là có chuyện có người treo cổ tự tử ở đây nhưng cũng chỉ là ở ngoài ngõ thôi chứ không phải ở trong nhà. Mà nếu cô ấy thiêng thật thì cứ thờ cúng bình thường, mình ắt được lộc chứ sao phải sợ ma quái gì!”.
Giải thích về tin đồn đã có nhiều tiểu thương, thương nhân đã từng thuê lại ngôi nhà này để kinh doanh, đêm đêm thường bị cô hồn trêu ghẹo, rồi sớm chiều cũng thua lỗ phải tháo chạy. Bà cụ lại cười cho rằng đó là chuyện nhảm nhí, bởi: “Gần 20 năm có gia đình chị O. thuê dài hạn sinh sống đến nay. Chỉ là vừa qua, mái nhà sập xuống nên gia đình chị này đã chuyển về nhà mới ở, để em gái mượn tạm bán báo vừa là trông nom luôn. Ở nhà này chị ấy buồn chân buồn tay nên mở cửa hàng kinh doanh giày dép, quần áo, thậm chí cả bia hơi nhưng làm ăn không khéo nên được một thời gian thì nghỉ chứ nhà ấy thiếu gì tiền. Còn chuyện có “ma trêu, quỷ ám” thì tôi chưa thấy nghe nói bao giờ!”.
Trong quá trình tìm hiểu thông tin, một nguồn tin cho biết vào năm 2009 vừa qua, khi thời hạn hợp đồng thuê ngôi nhà nói trên sắp chấm dứt, thành phố Hải Dương đã có chủ trương bán đấu giá công khai ngôi biệt thự nói trên nhưng chưa thực hiện được. Hiện tại, ngôi biệt thự này đã được chủ thuê cũ ký mới hợp đồng thời hạn 50 năm.
Và như thế, có thể những lời đồn ngôi nhà triệu đô “có ma” là những lời đồn có mục đích. Đúng như lời tiếc rẻ của nhiều người dân trong khu vực: “Thời buổi “tấc đất tấc vàng”, nhà nằm ở nơi đắc địa như thế, lại được thuê với giá Nhà nước quy định thì … không có ma cũng phải dựng chuyện là có ma”. Một người dân khác ở cùng con phố cũng đồng tình: “Nhà ở vị trí đắc địa như thế, nếu cơ quan chức năng bán đấu giá chắc chắn phải có hàng trăm người đổ xô đến xin mua. Lúc đó kể cả trong nhà có “siêu ma” thì “con ma” ấy cũng phải sợ hãi tháo chạy”.
Biệt thự có mộ giữa phòng khách
Một nữ Việt kiều Mỹ sau khi mất có di nguyện được đưa về an táng ở quê nhà thuộc tỉnh Bến Tre và muốn được chôn cất trong chính ngôi biệt thự rất đẹp mà chị đã bỏ tiền xây cất. Những người trong nhà đã vượt qua nỗi sợ, làm huyệt mộ ngay giữa phòng khách.
Ngôi mộ có một không hai này nằm ở ấp Tân Thi An, xã Tân Thạch, huyện Châu Thành, tỉnh Bến Tre. Đi dọc theo bờ sông Rạch Miễu, cách bến phà cũ chừng 500m, chúng tôi tìm đến một căn biệt thự rất đẹp. Bước vào cổng chính của căn biệt thự, là một ngôi mộ khá lớn, gây cảm giác lạnh sau gáy. Ngôi mộ “đặc biệt” này nằm trong căn biệt thự cách bến phà Rạch Miễu cũ chưa đầy 1 km. Từ ngoài cổng nhìn vào, ngôi mộ thật sự “gây sốc’ cho những ai yếu tim. Ngôi mộ với hình thức đơn giản, xung quanh được dán đá hoa cương màu vàng. Bên trên ngôi mộ là di ảnh phóng to của người quá cố. Bốn bề ngôi mộ được ốp đá hoa cương màu vàng, phía trên có ghi tên, tuổi người đã khuất.
Ngôi mộ khá đẹp được chôn cất trong một căn biệt thự rất đẹp, lại nằm ở nơi phong cảnh hữu tình nên rất nhiều người hiếu kỳ đã ghé thăm. Những người đang sinh sống trong nhà tiếp khách rất lịch sự.
Theo anh Tuấn (chủ nhân ngôi nhà – em ruột của người vắn số), chị của anh là Trần Thị Kim Liên, sinh năm 1960. Khoảng năm 1987, chị Liên lập gia đình. Cả hai vợ chồng chị sinh sống bằng nghề chở cá thuê bằng ghe, cuộc sống khá vất vả nhưng hạnh phúc.
Ở cái xóm nghèo mà hai vợ chồng chị Liên sinh sống, chị nổi tiếng là người phụ nữ chịu thương chịu khó, rất hay giúp đỡ mọi người. Cuộc sống dù khá chật vật nhưng chị luôn lo lắng cho người thân, luôn chăm sóc cha mẹ và anh em xong mới tới phần mình. Nhiều người ở gần nhà kể lại, chị Liên là một tấm gương hiếu thảo mà trong xóm ai cũng quý mến.
Đến năm 1991 thì vợ chồng chị Liên đi Mỹ định cư. Cũng như nhiều người Việt tại Mỹ, họ mở tiệm làm móng để kiếm tiền trang trải cuộc sống. Thời gian đầu, chị Liên chưa dư dả gì nhiều nhưng chị vẫn đều đặn gửi tiền về quê giúp đỡ gia đình. Ông bà đã dạy “Sống có đức mặc sức mà ăn”, có lẽ vì vậy mà kinh tế gia đình chị liên tục đi lên. Chỉ vài năm định cư tại Mỹ, vợ chồng chị đã mở thêm cửa hàng bán đồ trang trí nội thất, cuộc sống ổn định.
Anh Tuấn xúc động: “Chị nói là từ nhỏ cuộc sống khó khăn nên có ước mơ là sau này sẽ cố gắng làm nhiều tiền để xây một căn nhà lầu để ở. Bên Mỹ xây biệt thự rất tốn kém nên chị nói sẽ để dành tiền gửi về Việt Nam xây, sau này về già chị sẽ về sinh sống. Đến khoảng năm 2006, căn nhà mà chị Liên hằng ao ước được hoàn thành với tổng chi phí xây dựng khoảng 1,7 tỷ đồng - hơn 100 cây vàng ở thời điểm đó.
Lúc này, chị Liên về Việt Nam và sinh sống cùng gia đình 3 tháng thì trở về Mỹ. Khi phát hiện mình bị ung thư phổi giai đoạn cuối, chị Liên có di nguyện là được chôn cất ở Việt Nam, trong chính căn nhà mà chị bỏ tiền ra xây cất để được gần người thân. Đến năm 2007 thì chị mất.
Trong ngôi biệt thự có một phòng nhỏ cạnh phòng khách phía trước mà theo anh Tuấn nói là chị Liên định làm chỗ để xe hơi, biết mình sắp chết chị Liên muốn được chôn ở đó. Tuy nhiên, sau đó chị Liên đổi ý và yêu cầu gia đình chôn mình ngay chính giữa nhà, tức là tại phòng khách. Sau khi chị Liên mất, gia đình đã có gửi đơn lên chính quyền địa phương xin được chôn chị trong nhà và được địa phương đồng ý.
Do nền nhà cao hơn 1 mét, huyệt được đào sâu xuống khoảng 0,5 mét nên khi đặt quan tài sẽ nằm ngang với nền nhà. Như vậy, có cảm giác người đã khuất cũng đang tồn tại cùng với người đang sống. Quá trình xây dựng được nhóm thợ chuyên nghiệp làm khá kỹ nên không gây ảnh hưởng gì đến môi trường. Hơn nữa, quan tài nhôm của Mỹ đã trãi qua các quá trình kiểm dịch rất nghiêm ngặt từ nước ngoài rồi mới được đưa vào Việt Nam nên vấn đề vệ sinh hoàn toàn đảm bảo.
Bà Nhạn nói, cũng có ý kiến cho rằng chôn cất trong nhà sẽ không đảm bảo về môi trường nhưng gia đình bà sống cùng mộ chị Liên suốt hai năm nay chưa gặp vấn đề gì về sức khỏe.
Anh Trần Văn Tuấn nói: “Gia đình rất thương chị, hơn nữa căn nhà này là do công sức của chị mà có nên ai cũng muốn chị được ở trong ngôi nhà như chị vẫn đang còn sống”. Lúc cánh thợ hồ đào huyệt giữa nhà, nhiều thành viên trong gia đình (bà Nhạn, người con trai thứ 3, vợ chồng anh Tuấn và hai đứa con nhỏ) cũng hơi sợ nhưng “sống riết rồi cũng quen”.
Những người trong nhà chị Liên cho biết, do chị Liên khi còn sống rất yêu thương gia đình nên khi chết nhất định sẽ phù hộ cho người nhà khỏe mạnh, làm ăn phát đạt.
Theo lời anh Tuấn, căn phòng mà ngày xưa chị Liên sử dụng ở Việt Nam các vật dụng vẫn được giữ nguyên trạng. Buổi trưa, anh Tuấn vẫn thường vào phòng bắt quạt ngủ trưa bình thường.
Thời gian đầu, khi ngôi mộ mới xây xong có rất nhiều tin đồn thêu dệt về ma quỷ hiện về trong ngôi nhà. Tuy nhiên, những người trong gia đình khẳng định hoàn toàn không có chuyện đó. Hàng xóm mới đầu cũng hơi ngại ngôi mộ giữa nhà, dần dần cũng quen nên xem là chuyện bình thường.
Nguyễn Hoàng (TH)