“Đây là đất giãn dân, đưa hết tiền cho chị đi, vợ chồng chị sẽ tách cho mỗi hộ một sổ đỏ riêng trong thời gian ngắn nhất”.
“Đây là đất giãn dân, đưa hết tiền cho chị đi, vợ chồng chị sẽ tách cho mỗi hộ một sổ đỏ riêng trong thời gian ngắn nhất”.
Cuối năm 2009 vợ chồng tôi tiết kiệm được 300 triệu đồng và định vay thêm tiền mua một mảnh đất cắm dùi ở ngoại thành Hà Nội. Biết thế, vợ chồng bà hiệu trưởng một trường phổ thông dân lập - nơi chồng tôi dạy thêm nhiều năm, tỏ ra hết sức nhiệt tình giúp đỡ.
Họ lùng tìm cho vợ chồng tôi một mảnh đất với mong muốn “các em ở gần anh chị để gắn bó với trường”, và vợ chồng tôi lúc đó như gặp được quý nhân. Chúng tôi tin tưởng những lời tư vấn của họ 100%, không mảy may nghi ngờ chút nào vì vợ chồng bà ta có rất nhiều đất, rất giàu (có 3 trường học tư thục THCS, THPT & CĐDN), là nhà giáo, là tiến sĩ… lại vô cùng khéo léo giỏi giang.
Vợ chồng bà ta đã lấy được lòng tin tuyệt đối của vợ chồng tôi và còn dụ thêm 2 giáo viên nghèo khác để tư vấn bán cho chúng tôi mỗi người một suất đất 70m2 trên cùng mảnh đất “của vợ chồng bà ấy”.
Thời điểm đó giá đất thổ cư, đường ngõ rộng 2m ở khu vực cách trung tâm Thủ đô 20km ấy bán với giá trên dưới 10 triệu/m2. Ba gia đình chúng tôi được bà ấy ưu ái bán giá 10tr/m2, với lời lời hứa chắc như đinh đóng cột: “Đây là đất giãn dân, đưa hết tiền cho chị, vợ chồng chị sẽ tách cho mỗi hộ một sổ đỏ riêng trong thời gian ngắn nhất”.
Tất cả đều ngoan ngoãn đưa hết tiền và yên tâm vì mình còn đang làm thuê cho bà ấy, sợ gì. Vợ chồng tôi vay lãi, vay vàng, trong vòng mấy tháng trả hết không thiếu chị một xu. Tất cả chỉ có giấy nhận tiền viết tay và sơ đồ thửa đất chung.
Quả lừa ngoạn mục của bà ta là ở chỗ biết chúng tôi không có kinh nghiệm gì về mua bán đất, biết rõ chúng tôi chưa từng có "va chạm xã hội”, lợi dụng lòng tin đã đưa cho mỗi người một tờ giấy, trên giấy ghi tên một người (cả 3 gia đình đều không biết mặt nhau) chuyển nhượng cho mỗi gia đình một suất đất trên thửa đất chung đó.
Cả 3 gia đình cũng "lăn tăn" nhưng vợ chồng bà ấy nói ký vào để làm thủ tục sổ đỏ…Thế là tiền đã đưa, đất cũng được chỉ cho nhìn thấy, nhưng mãi, đợi mãi không có sổ đỏ đâu, mỗi lần đòi hỏi vợ chồng bà ta lại tìm cách khôn khéo hoãn lại.
Mãi đến tháng 9-10/2012, khi chúng tôi quá mệt mỏi chờ đợi và có hiểu biết hơn nên đã đi điều tra thì mới biết mảnh đất đó là đất ruộng, đã có quy hoạch - đồng nghĩa với mất trắng.
Thật khốn nạn vì nếu là đất nông nghiệp thì 1 triệu đồng /m2 cũng không ai mua để xây nhà ở. Chẳng kể các bạn cũng biết chúng tôi sốc thế nào, còn lúc này vợ chồng bà ta lộ nguyên hình quỷ dữ theo kiểu “ Vừa ăn cướp vừa la làng”.
Những giáo viên khác cùng bị lừa đã bị bà ta khéo cho nghỉ từ lâu. Còn chồng tôi dạy giỏi, học sinh theo học thêm nhiều nên bà ấy còn để cho kiếm tiền cho bà ấy. Đến lúc phát hiện, đương nhiên là chồng tôi nghỉ ngay rồi.
Chúng tôi đã kiện nhưng cũng không biết vay tiền ở đâu ra để theo kiện trong khi nợ cũ vay vàng tăng cao chưa trả hết. Công an bảo án dân sự đấy nhưng chúng tôi chẳng biết làm thế nào cho nhanh có kết quả.
Bây giờ, gần 40 tuổi rồi, lại bắt đầu từ một con số âm, một cái giá quá đắt cho sự nhẹ dạ cả tin. Tính bằng vàng thì vợ chồng tôi đã mất hơn 50 cây rồi - Đây là tài sản thật, là đồng tiền lương thiện mà vợ chồng tôi phải mất bao nhiêu mồ hôi, nước mắt làm ra. Liệu rằng kinh tế có hồi phục? Vợ chồng tôi bao giờ mới làm lại được đây?
Trong thời gian này, gia đình tôi đang gặp nhiều chuyện buồn đáng tiếc. Cho tôi gửi lời cảm ơn đến tác giả bài báo “Từ nhà lầu xe hơi giờ tôi xe máy cọc cạch”. Đọc bài chị tôi thấy như mình được an ủi chút ít, tôi hy vọng dần dần tôi sẽ nghĩ thông đượcnhư chị….
Vợ chồng tôi đều sinh ra tại vùng quê nghèo. Tôi phải vừa học vừa làm, ăn rau mấy năm trời cố học thoát nghèo, ra trường cố trụ lại Hà Nội đi làm cho công ty tư nhân, vì về quê hồi đó tôi không xin được việc, lương theo năm tháng chỉ đủ ăn, không dư ra là mấy.
Tôi lấy chồng năm 27 tuổi, chồng tôi là giáo viên giảng dạy tại Hà Nội, anh vừa làm vừa học lên cao nên cũng chưa có nhiều tiền tiết kiệm. Vợ chồng tôi hai bàn tay trắng cộng với trách nhiệm đôi bên nội ngoại chỉ còn biết chịu khó làm trong làm ngoài, làm thêm hết buổi tối, làm không có ngày nghỉ để mong thoát nghèo.
Vợ chồng tôi mong ước có một mảnh đất ngoại thành cũng được để xây nhà ở khỏi mất tiền thuê nhà… Và kẻ lừa đảo biết rất rõ, biết khó khăn sâu sắc của vợ chồng tôi, vì họ có môi quan hệ quen biết thân từ khi chồng tôi mới đi dạy học…
Và một vấn đề họ quá thành công lừa vợ chồng tôi cùng 2 gia đình nạn nhân nghèo khác là chúng tôi đều thân cô, thế cô ở nơi đất khách quê người, đều là những người hiền lành, chịu khó, cả tin, an phận…
Câu chuyện chúng tôi bị lừa thê thảm, tôi xin được chia sẻ với các bạn và tôi mong nếu các bạn trẻ có hoàn cảnh như vợ chồng tôi thì phải hết sức cẩn thận ngay với những người chơi thân với các bạn.
Cuộc sống xã hội thật đáng sợ, lòng người tốt xấu không nhìn bằng mắt thường được. Cuộc đời có nhân quả không? Tôi không mong người ác phải trả giá mà mong người tốt luôn gặp may.
Tôi xin được chia sẻ câu chuyện của tôi để được các độc giả góp ý giúp vợ chồng tôi sớm thoát khỏi khủng hoảng và biết đâu có một “ông bụt” hiện ra giúp tôi lấy lại ít nhiều những gì đã bị lừa đảo.
Cuộc đời mỗi người đều không thể sống hai lần, đừng ai tạo cơ hội cho bọn lừa đảo đội lốt người tốt làm hại các bạn.
(Theo Vnexpress)