Đất Cảng vào xuân rộn ràng, đằm thắm. Mưa xuân phơi phới bay trong không gian mặn mòi vị biển.
Đất Cảng vào xuân rộn ràng, đằm thắm. Mưa xuân phơi phới bay trong không gian mặn mòi vị biển.
Sắc hồng mượt trên những cánh đào phai đang hé, đỏ e ấp dịu dàng trên những nụ hải đường, xanh như nhung của lộc non mơn mởn trên những cành khẳng khiu. Lạ thế. Chỉ cần nhìn những khuôn mặt rạng ngời, những nụ cười tươi trẻ, những tâm hồn phơi phới thanh xuân đang dạo phố ngoài kia, biết chắc, Hải Phòng đang hối hả vào xuân.
Các khu chợ đông người, đầy ắp hàng Tết xanh đỏ tím vàng, tấp nập người mua, vội vàng người bán. Những chiếc đèn lồng rực màu trong ánh ban mai. Những câu đối chúc phúc đầu năm, những bức tranh thư pháp thẫm đen màu mực tàu trên giấy dó. Hải Phòng đang vào xuân đó, ai nấy đều hối hả trong những ngày cuối năm cuống quýt nhưng vẫn thật mừng vui. Một năm qua rồi, Hải Phòng chuyển mình ngày mới. Mỗi ngày qua là thêm nhiều niềm vui tới, những thành công trên các lĩnh vực kinh tế-xã hội, công nghiệp hóa, hiện đại hóa mở những con đường đến đô thị của tương lai.
Dừng lại phút giây bên đường nơi Quảng trường Nhà hát. Đôi rồng vàng hướng về ảnh Bác, ánh mắt dịu hiền của Người đang cùng con cháu đất Cảng đón chào năm mới đang gõ cửa. Nhìn đâu cũng thấy sắc màu của Tết, của mùa xuân. Đỏ trên những chậu đào thế, bích đào, những giò phong lan đủ màu khoe sắc. Vàng trên những chậu mai cảnh, những giỏ quà Tết, những trái bưởi tròn đầy, quất sai trĩu trịt trên cành, quýt cam lúc lỉu. Xanh mơn mởn chồi non, mượt mà mái tóc thề ngang vai thiếu nữ. Đôi lứa tay trong tay dạo phố, những cậu bé cô bé hồn nhiên hớn hở háo hức bên cha mẹ cùng xuống đường mừng đón chúa Xuân.
Nhìn đâu cũng thấy Xuân rồi. Đào đã nở, mai đã khoe sắc vàng rực rỡ. Những chậu mai gửi nắng xuân từ thành phố mang tên Bác về đây. Gió Đông khẽ lay, những cánh hoa rung rinh trong nắng. Nụ cười ai tỏa sáng cả một góc phố phường. Cô gái duyên dáng bán hoa của làng hoa Đằng Hải, người nông dân thật thà bên những gốc đào Đồng Dụ đất còn tươi. Người phụ nữ tay quảy gánh, bên những nải chuối xanh, bên là những cành dơn đủ màu vẫn còn thiêm thiếp ngủ. Vậy thôi, nhưng chỉ sang khắc giao thừa, khi tiếng chuông nhà thờ báo mừng năm mới, khi phút giao thoa của đất trời gõ nhịp khoan thai, các nụ hoa sẽ bừng thắm sắc Xuân để chung vui với người người, nhà nhà khắp nơi trên thành phố Cảng. Tất cả sẽ cùng vỡ òa niềm vui đón năm mới sang, tiễn năm cũ qua với những dấu ấn không thể phai nhòa.
“Em mua tập bao lì xì”. “Lì xì cho ai?”. “Cho trẻ con, người già, người thân trong gia đình, người mà ta quý mến.” “Suy thoái kinh tế toàn cầu mà, sao vẫn lì xì?”. “Nét đẹp truyền thống của dân tộc, sao mà bỏ được. Lì xì đầu năm lấy may chứ ai lì xì để làm giàu…” Đôi thanh niên nam nữ vừa mua bao lì xì trong quầy bán hàng Tết của chợ hoa Xuân. Họ đang độ tuổi thanh xuân, mười, tám, đôi mươi với sức xuân phơi phới. Nghe họ nói, nhìn họ cười, thấy trong lòng phấn khởi. Cô gái trẻ biết truyền thống kính trên nhường dưới, biết ý nghĩa của việc lì xì đầu năm mới để lấy may. Người trẻ chúc người già sức khỏe, người lớn chúc trẻ con ngoan ngoãn, học hành giỏi giang.
Lại nhớ câu nói: “Một năm bắt đầu bằng mùa Xuân. Một đời bắt đầu bằng tuổi trẻ.” Họ đấy, họ là tuổi trẻ, là mùa xuân đất nước. Còn chúng tôi đang dạo bước trong mùa xuân của đất trời, mùa xuân của lòng người đang len lỏi trong từng mạch máu, từng suy nghĩ với khát vọng làm sao để quê hương Hải Phòng và đất nước mãi mãi mùa xuân.
(Theo báo Hải Phòng)