Tháng 7/2005, ông NLT đã bán một căn nhà ở đường Phan Huy Ích (quận Tân Bình, Tp.HCM) cho bà PTHV với giá 704 triệu đồng bằng giấy tờ viết tay.
Ảnh minh họa
Trong hợp đồng mua bán giấy tay, quy định rõ bà V. trả cho ông T. 350 triệu đồng, ông T. cũng bàn giao nhà cho bà V. Hai bên thỏa thuận, ông T. có nghĩa vụ phải thực hiện công chứng hợp đồng mua bán và hoàn tất các thủ tục sang tên thì bà V. sẽ giao hết số tiền mua nhà còn lại.
Bà V. sau đó đã sửa chữa ngôi nhà, tách ra thành hai căn và bán cho hai người khác nhưng giáy phép xây dựng vẫn do ông T. đứng tên.
Tháng 7/2007, trên cơ sở căn nhà cũ đã tách, ông T. được UBND quận Tân Bình cấp hai giấy hồng mới. Nhưng , ông không sang tên cho phía bà V. như trong hợp đồng thảo thuận mà lại đem giấy hồng đi thế chấp vay tiền.
Bà V. khởi kiện yêu cầu TAND quận Tân Bình buộc ông T. phải sang tên nhà cho bà. Ông T. thì phản tố đòi bà V. phải trả phần tiền mua nhà còn thiếu là 354 triệu đồng cộng với lãi phát sinh là hơn 500 triệu đồng.
Theo ông T. trong hợp đồng mua bán giấy tay giữa hai bên, điều 1 đã quy định bà V. phải trả tiếp phần tiền còn sau 5 tháng kể từ ngày ký hợp đồng, nhưng đến nay bà không trả nên ông không sang tên.
Gần đây, TAND quận Tân Bình đã xử sơ thẩm vụ kiện, theo điều 2 của hợp đồng mua bán giấy tay giữa hai bên, ông T. có nghĩa vụ phải thực hiện công chứng hợp đồng mua bán và hoàn tất các thủ tục sang tên thì bà V. mới giao hết số tiền còn lại.
Do đó việc ông T. mang giấy hồng của ngôi nhà đã bán cho bà V. đi thế chấp cho người khác để vay tiền là hoàn toàn sai.
Tòa tuyên chấp nhận yêu cầu của bà V., buộc ông T. phải sang tên căn nhà đã bán hơn 10 năm trước cho bà V. Đồng thời, bà V. phải trả cho ông T. 354 triệu đồng, không phải chịu lãi vì lỗi hoàn toàn thuộc về phía ông T.
Theo Pháp luật TPHCM Online