Mừng tân gia người em đồng hương, anh Phạm Minh Thuấn (38 tuổi, sống tại Tp.HCM) ngậm ngùi tiếc nuối bởi anh đã để vuột mất cơ hội đổi đời như bạn mình.
Sau đây là chia sẻ của anh Thuấn về kinh nghiệm mua đi bán lại nhà đất để kiếm lời:
Học xong cấp 3, tôi và cậu em cùng quê vào Sài Gòn lập nghiệp. Tính đến nay đã 20 năm trôi qua. Đến TP này, tôi quyết định học nghề cơ khí, sau đó làm việc ở các nhà máy may. Tuy nhiên, do lương thấp, tăng ca liên tục, tôi chuyển sang học lái xe sau 10 năm vất vả trong nhà máy. Thế rồi, tôi cũng xin được công việc lái xe cho một doanh nghiệp nhà nước ở quận 4. Lúc này, tôi và cậu em làm cùng tổ với nhau. Vợ tôi và vợ người em đều làm việc ở khu chế xuất Tân Thuận (quận 7) nên chúng tôi cùng quyết định thuê nhà ở đây. Lương văn phòng của vợ tôi cao hơn vợ cậu ấy một chút. Trung bình hàng tháng, vợ chồng tôi thu nhập khoảng 12-15 triệu đồng.
Tuy nhiên, mức chi tiêu của gia đình tôi cao hơn gia đình cậu em. Trong khi chúng tôi ở nhà thuê 3 triệu mỗi tháng thì vợ chồng cậu ấy chỉ trả tiền thuê nhà hàng tháng 1,5 triệu đồng (nhà 15m2).
Vào đầu năm 2015, có người quen bán mấy lô đất ở Long Bình (quận 9), cậu ấy đã rủ tôi mua. Lô đất rộng 120m2 có giá 1 tỷ đồng, đường ôtô vào được. Tuy lô đất cách chỗ làm việc của chúng tôi quá xa (hơn 20km, đường xấu, nhiều ổ gà, bụi bặm) nhưng vì thấy rẻ, lại nghĩ rót tiền vào đất sẽ an toàn nên chúng tôi vẫn mua. Lúc bấy giờ, với số tiền này, chúng tôi chỉ mua được nhà chung cư tái định cư hoặc những căn nhà 30-40m2 trong hẻm vừa sâu vừa nhỏ tại quận 7, gần nơi làm việc. Hai gia đình tính sẽ cất nhà ở khi về già, không làm việc nữa.
|
Anh Tuấn vất vả mua đi bán lại nhà đất không bằng cậu em đồng hương ngồi yên hưởng đất tăng giá. Trong ảnh: Hiện tại, đã có người xây dựng nhà ở trên khu đất xưa anh Thuấn mua. (Ảnh: NVCC) |
Hạ tầng xung quanh lô đất chúng tôi mua rất kém, thiếu thốn đủ bề. Các gia đình phải dùng nước giếng khoan vì chưa có hệ thống nước máy. Mặt khác, dân cư ở đây thưa thớt, nhà nọ cách nhà kia khá xa. Sau khi mua đất, chúng tôi chỉ biết rào đất lại để đó, chưa biết làm gì. Nếu tôi xây phòng trọ, chắc gì đã có người thuê.
Đến giữa năm 2016, tôi rất muốn bán lô đất này bởi khi đó có người trả 1,5 tỷ đồng, tính ra lãi 50% trong vòng hơn 1 năm. Đồng thời, lúc này tôi cũng được giới thiệu mảnh đất 100m2 ở Phú Xuân (Nhà Bè) với giá 1,2 tỷ đồng. Lô đất cách chỗ tôi trọ khoảng 7km. Thấy thuận lợi, vợ tôi cũng đồng tình với ý định bán đất của tôi. Tôi quyết định bán đất quận 9, mua đất Nhà Bè.
Thế nhưng, 2 tháng sau, miếng đất ở Nhà Bè của tôi được trả giá 1,45 tỷ đồng. Tôi sẽ lãi được 200 triệu sau khi trừ đi các khoản thuế và hoa hồng cho môi giới. Số tiền này bằng lương cả năm đi làm của tôi. Thấy quá hấp dẫn, tôi quyết định đầu tư vào bất động sản kiếm lời. Tôi buộc phải nghỉ làm vì mãi buôn bán nhà đất, không để tâm tới công việc được. Sau hai lần bán đất, tôi lấy tiền lãi mua một ôtô 5 chỗ chạy grab, uber và tiếp tục tìm mua đất. Số vốn của tôi lúc này lại quay về mức ban đầu với 800 triệu đồng.
Đến cuối năm 2016, tôi tìm về các huyện Hóc Môn, Bình Chánh và Nhà Bè để tìm mua đất. Nghe được thông tin các huyện này sắp được lên quận nên tôi càng sốt sắng. Song, nếu muốn mua được lô đất rẻ, đẹp thì buộc phải mua cả lô lớn, rộng hàng nghìn m2. Tôi quyết định gom tiền với mấy bạn đồng hương mua lô đất nông nghiệp 8.000m2 ở Bình Chánh với giá 20 tỷ đồng. Sau đó, tôi được chia 320m2 đất. Về sau, người có cổ phần nhiều nhất muốn bán cả lô đất khi được giá bởi thủ tục chuyển đổi mục đích sử dụng đất phức tạp, mất nhiều thời gian. Trong khi chúng tôi chưa kịp bán thì Tp.HCM ra thông báo 3 huyện nói trên chưa đủ tiêu chuẩn để lên quận. Do đó, lô đất xuống giá một chút. Tôi rút tiền về vì bất đồng với nhóm. Tính ra, tôi lỗ mất 30 triệu đồng.
Tôi tiếp tục mua đi bán lại 2 ngôi nhà ở quận 7, thu về tổng lãi 130 triệu đồng. Trước đó, tôi phải vay ngân hàng để mua nhà nên khi được giá, có lãi tôi quyết bán luôn.
Hiện tại, tôi đang hoàn thiện giấy tờ, thủ tục để chuyển đổi mục đích sử dụng lô đất nông nghiệp 90m2 mới mua ở huyện Bình Chánh sang đất thổ cư. Nếu có người trả giá lô đất này 1,5 tỷ đồng, tôi sẽ bán lại. Có thể nói, lúc này, miếng đất là cả vốn liếng của tôi dành dụm suốt bao năm.
Sau mấy năm đầu tư nhà đất, tôi sắm được chiếc ôtô - cần cầu cơm hàng ngày vì tôi không làm việc cho công ty nữa. Mỗi tháng tôi kiếm được khoảng 10 triệu đồng vì còn phải dành thời gian để tìm mua đất. Hơn nữa, trong giờ hành chính, tôi hay được người nhờ vả làm việc này việc nọ mà không nỡ từ chối.
Cậu em đồng hương của tôi vẫn cần mẫn làm việc ở công ty. Sau khi học thêm tại chức luật, cậu ấy được lên chức tổ trưởng. Dĩ nhiên, lương của cậu ta cũng tăng lên. Trả hết nợ vay ngân hàng mua đất quận 9 trước đó, cuối năm 2017, cậu ta mua ngôi nhà 40m2 ở Phước Long, Nhà Bè với giá 800 triệu đồng. Căn nhà chung sổ với nhà bên cạnh. Cậu ấy bán miếng đất ở quận 9 hồi tháng 4/2018 với giá 3 tỷ đồng và mua nốt ngôi nhà liền kề chung sổ. Như vậy, cậu ấy đã có thể sở hữu ngôi nhà rộng 80m2 và đứng tên trong sổ hồng. Giờ đây, cậu ta vừa có 1,4 tỷ đồng vốn, vừa có nhà và công việc ổn định.
Ngán ngẩm thay, gia đình tôi vẫn quẩn quanh ở trọ. Tôi cũng không biết được nếu bán mảnh đất ở Bình Chánh liệu có đủ tiền mua nhà để ở trong khi giá bất động sản không ngừng gia tăng. Vợ tôi bàn đi vay mượn thêm để xây nhà ở tại đây, dù cách chỗ làm của vợ 10km. Song, nếu vay tiền xây nhà, tôi coi như sạch vốn làm ăn.
Nay tôi xấp xỉ 40 tuổi. Bằng tuổi tôi, nhiều người đã bắt đầu ổn định công việc, nhà cửa trong khi tôi bắt đầu bấp bênh do lượng khách giảm. Hơn nữa, tôi cũng chưa có tiền tích lũy cho cho tương lai.
Đi mừng tân gia cậu em về, tôi kể cho vợ nghe câu chuyện mảnh đất quận 9, vợ tôi xuýt xoa tiếc. Thậm chí, cô ấy còn trách tôi "thân làm tội đời", khiến vợ con khổ lây. Nghe vợ nói, tôi hết sức lo lắng cho tương lai của gia đình mình.